[TF Gia tộc - Chu Tô] Chồng tôi là vị thần của địa ngục
  • Sáng hôm sau, vì Tả Hàng tỉnh dậy đã phát hiện mình không còn ở trong phòng Tô Tân Hạo nữa, mà đang nằm trên chiếc giường của chính mình. Linh cảm có chuyện chẳng lành, Tả Hàng từ trên giường bật dậy, vệ sinh cá nhân qua loa sau đó một đường chạy thẳng đến nhà Tô Tân Hạo.
  • “Rầm rầm rầm”
  • Tả Hàng
    Tả Hàng
    "Tô Tân Hạo, mở cửa!!"
  • Mãi không nghe thấy tiếng trả lời, Tả Hàng trực tiếp phá cửa xông vào. Lên đến phòng Tô Tân Hạo, cảnh tượng đập vào mắt y thật kinh khủng. Căn phòng lộn xộn như bị ai đó đập phá. Còn Tô Tân Hạo thì vẫn nằm trên giường với chiếc chăn yên vị trên người.
  • Tả Hàng
    Tả Hàng
    "Tô Tân Hạo, Tô Tân Hạo!"
  • Y đi lại gần, lay lay người cậu.
  • Cảm thấy cả thân người Tô Tân Hạo không có nhiệt độ, y run run đưa ngón tay lên mũi cậu tìm hơi thở...
  • Tả Hàng
    Tả Hàng
    "Tô Tân Hạo!!!! Tỉnh lại đi, Tô Tân Hạo!!!"
  • ...
  • Cảnh sát bao quanh nhà của Tô Tân Hạo, thu thập chứng cứ, chụp ảnh hiện trường sau đó đưa thi thể Tô Tân Hạo cho bên pháp y đi xét nghiệm.
  • "Theo bề ngoài, nạn nhân không bị thương gì cả, không xuất hiện tổn thương hay bị trúng độc. Nếu muốn biết rõ hơn về tình trạng cậu ấy phải chờ kết quả bên pháp y."
  • Tả Hàng
    Tả Hàng
    "Vâng."
  • Tả Hàng sầu não gật đầu.
  • Bỗng có tên trợ lý chạy hớt ha hớt hải lại báo cáo cho viên cảnh sát.
  • Cảnh sát 1
    Cảnh sát 1
    "Báo cáo, trong phòng có camera. Tôi nghĩ cái này sẽ giúp chúng ta."
  • Cảnh sát 2
    Cảnh sát 2
    “Camera?”
  • Viên cảnh sát và Tả Hàng nhìn nhau, gật đầu. Lôi laptop ra, kết nối với thẻ nhớ rồi tìm đoạn phim quay được hôm qua.
  • Trong đoạn phim được trích ra như một bộ phim kinh dị. Cửa sổ tự mở, thân thể của Tả Hàng như được ai đó bế lên, lao xuống từ bên cửa sổ, sau đấy là cả người Tô Tân Hạo co giật. Viên cảnh sát với cậu trợ lý toát mồ hôi hột.
  • Tả Hàng
    Tả Hàng
    "Tô Tân Hạo...bị con quỷ kia bắt mất rồi..."
  • —------------
  • Tiếng kèn trống inh ỏi bên tai nhưng cũng không có cách nào đánh thức thân thể ê ẩm của Tô Tân Hạo lúc này. Trong những giấc ngủ mơ màng, luôn có một đôi tay vuốt ve cơ thể cậu. Đôi bàn tay lạnh lẽo đó chạm vào làn da mịn màng từng chút, vuốt ve cổ và vai, nán lại trên ngực và từ từ trượt xuống bụng dưới.
  • Một hơi thở lạnh lẽo và mơ hồ len lỏi vào tai, khi bàn tay đó chạm vào nơi thân mật của cậu, cơ thể trở nên run rẩy và tê liệt.
  • Tô Tân Hạo cảm nhận cơ thể của cậu không thể di chuyển, cậu chỉ có thể cảm nhận nỗi sợ kỳ lạ này trong bóng tối hết lần này đến lần khác.
  • Bàn tay kia rất biết cách trêu chọc, áp lực nhẹ và nặng nề, làm cậu không thể không phát ra âm thanh, đôi môi lạnh lẽo và mềm mại hôn lên môi tôi, một chút vướng víu, một chút xâm nhập.
  • Trong mơ hồ, một giọng nói trầm ấm vang bên tai.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    “Đừng sợ, chỉ một lát thôi.”
  • Kèm theo đó là một vật thể to lớn chen chúc vào nơi tư mật của cậu, đau đớn như bị xé làm đôi. Tô Tân Hạo muốn kêu xin tha mạng, nhưng âm thanh cổ họng phát ra là như tiếng ngân nga khích lệ người phía trên càng thêm điên cuồng. Sự tra tấn dài dằng dẵng khiến cậu đau đớn đến mức ngất đi.
  • Trước khi ngất đi, cậu còn nghe thấy một tiếng gầm nhẹ gần tai.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    “Bé cưng…”
  • Hắn ta vuốt ve cơ thể cậu hết lần này đến lần khác, đôi tay hắn quen thuộc chạm vào những điểm nhạy cảm trên cơ thể.
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    "Đây...là đâu..."
  • Cậu đưa tay lên day day trán, mắt từ từ thích nghi với khung cảnh xung quanh. Nháy mắt, cậu lập tức cảm nhận điều gì đó không đúng lắm ở đây.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    "Em tỉnh rồi sao bé cưng?"
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    "Anh...là ai?"
  • Hắn ta không trả lời. Đôi tay không thành thật càng không biết lớn nhỏ đi sâu hơn vào điểm tư mật.
  • Lúc này, Tô Tân Hạo mới kịp nhận thức hoàn cảnh hiện tại của mình. Trên người cậu đang mặc một bộ hỷ phục đỏ rực, hơn nữa, còn chẳng nghiêm chỉnh mà bị xé rách đến đáng thương. Càng đáng sợ hơn, bàn tay người đàn ông đang không ngừng đi sâu vào nơi nhạy cảm, cậu bị dọa sợ đến hết hồn.
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    “Anh…anh đang làm gì vậy? Buông tôi ra, cứu mạng! Có biến thái. Á á á!!!”
  • Tô Tân Hạo gào thét đến lợi hại, nhưng người đàn ông phía trên dường như không mấy để tâm, tuy nhiên, hắn đã dừng lại hành động của mình, và hỏi một câu chẳng mấy liên quan.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    "Em đói không?"
  • Giọng nói của hắn trầm khàn, dường như là giọng nói thốt lên từ địa ngục. Lúc này, Tô Tân Hạo mới phát hiện đó là một người đàn ông đẹp đến điên đảo. Nhưng mà, hắn đang cưỡng bức cậu, đẹp hay không thì quan trọng cái gì cơ chứ?
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    “Đói cái đầu anh! Tại sao lại đưa tôi đến đây? Tại sao anh lại làm vậy với tôi???”
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    "Lát nữa em sẽ biết, em chỉ cần nhớ tôi tên Chu Chí Hâm là được."
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    "Tôi không quan tâm. Anh mau buông ra."
  • Nhận thấy bàn tay của hắn vẫn đặt ở nơi khó nói kia, cậu liền một cước đạp hắn từ trên giường xuống, còn mình lấy chăn cuộn tròn lại.
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    “Được rồi, tôi biết em chưa thể thích nghi cuộc sống ở đây, nhưng chúng ta đã được trời đất chứng giám trở thành phu phu, em cũng không còn sự lựa chọn nào khác.”
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    “Phu phu?”
  • Tô Tân Hạo nằm trong chăn run rẩy
  • Tô Tân Hạo
    Tô Tân Hạo
    “Ý anh là tôi và anh đã trở thành phu phu?”
  • Chu Chí Hâm
    Chu Chí Hâm
    “Đúng vậy, chào mừng em đến với địa ngục của tôi.”
14
Chương 2: Quỷ tha ma bắt